Đọc đoạn tư liệu dưới đây:
Ngày 1 - 1 - 1862, Vich-to Huy-gô đã viết lời tựa cho cuốn tiểu thuyết Những người khốn khổ như sau: “Khi pháp luật và phong hoá còn đầy đoạ con người, còn dựng nên những địa ngục ở giữa xã hội văn minh và đem một thứ định mệnh nhân tạo chồng thêm lên thiên mệnh; khi ba vấn đề lớn của thời đại là sự tha hoá của đàn ông vì bán sức lao động, sự sa đoạ của đàn bà vì miếng cơm manh áo, sự cằn cỗi của trẻ nhỏ vì tối tăm thất học còn chưa được giải quyết; khi ở một số nơi đời sống còn ngạt thở; nói khác đi và trên quan điểm rộng hơn, khi trên mặt đất, dốt nát và đau khổ còn tồn tại thì những quyển sách như loại này còn có thể có ích”.
Em hãy cho biết đoạn tư liệu trên phản ánh quan niệm gì của các nhà văn đương thời về chức năng của văn học - nghệ thuật trong thế kỉ XVIII - XIX. Em có đồng ý với quan niệm đó không? Tại sao?